Mang cà lê la

Mang cà lê la

Tin ngắn hàng ngày dành cho bạn
  • Từ lâu rồi suy nghĩ làm thế nào để tăng sự hiện diện thương hiệu, cũng như người dùng cho blog. Nghĩ đi nghĩ lại thì chỉ có cách chia sẻ lên mạng xã hội hoặc trông chờ họ tìm kiếm, cho đến khi...

    In cái áo này được cái tắc đường khỏi phải lăn tăn, càng đông càng vui vì hàng trăm con mắt nhìn thấy cơ mà 🤓

    (Có tác dụng thật nha 🤭)

    » Xem thêm
  • Một vòng của sự phát triển nhiều dự án khá là thú vị. Tóm tắt lại trong 3 bước: Thấy một cái gì đó phức tạp -> Làm cho nó đơn giản đi -> Thêm thắt tính năng cho đến khi nó phức tạp... -> Quay trở lại vòng lặp mới.

    Tại sao lại như vậy? Để mình lấy 2 ví dụ cho các bạn thấy.

    Markdown ra đời với mục tiêu tạo ra một định dạng văn bản thô "dễ viết, dễ đọc, dễ dàng chuyển thành một dạng gì đó như HTML". Vì thời đó chẳng ai đủ kiên nhẫn mà vừa ngồi viết vừa thêm định dạng cho văn bản hiển thị ở trên web như thế nào. Ấy vậy mà giờ đây người ta đang "nhồi nhét" hoặc tạo ra các biến thể dựa trên markdown để bổ sung thêm nhiều định dạng mới đến mức... chẳng nhớ nổi hết cú pháp.

    React cũng là một ví dụ. Từ thời PHP, việc khát khao tạo ra một cái gì đó tách biệt hẳn giao diện người dùng và phần xử lý logic chính của ứng dụng thành 2 phần riêng biệt cho dễ đọc, dễ viết. Kết quả là các thư viện UI/UX phát triển rất mạnh mẽ, mang lại khả năng tương tác với người dùng rất tốt, còn phần logic ứng dụng thì nằm ở một máy chủ riêng biệt. Bộ đôi Front-end, Back-end cũng từ đấy mà thịnh hành, không thể thiếu anh bồi bàn REST API. Ấy vậy mà giờ đây React trông cũng không khác biệt gì so với PHP là mấy, kéo theo là cả Vue, Svelte... lại cùng quy tất cả về một mối.

    Cơ mà không phải vòng lặp là xấu, ngược lại vòng lặp này mang tính tiến hoá nhiều hơn là "cải lùi". Nhiều khi lại tạo ra được cái hay hơi cái cũ thế là người ta lại dựa trên cái hay đó để tiếp tục lặp. Nói cách khác là chắc lọc tinh hoa từng tí một tí một á 😁

    » Xem thêm
  • Song song với các dự án chính thức thì thi thoảng mình vẫn thấy các dự án "bên lề" nhằm tối ưu hoặc cải tiến ngôn ngữ theo khía cạnh nào đó. Ví dụ nature-lang/nature là một dự án hướng tới cải tiến Go, mang lại một số thay đổi nhằm giúp cho việc sử dụng Go trở nên thân thiện hơn.

    Nhìn lại mới thấy hao hao JavaScript 😆

    » Xem thêm

Vấn đề

Chào các độc giả của 2coffee.dev, vậy là những cơn gió mùa mạnh hơn đã tràn về miền Bắc. Ai đi ra ngoài nhớ mặc thêm áo ấm, còn tôi thì như đang bị sốt lên vì chưa kịp phản ứng với thời tiết như thế này. Ngày hôm qua từ quê ra Hà Nội, quần đùi áo cọc tay giữa trời mưa phùn rét, balo chỉ có mỗi bộ đồ kèm theo một cái bình nước. Ủa mang bình nước về làm chi? À thì thật ra đó là chiếc bình đựng, kiêm bình pha cà phê của tôi.

Lật lại lịch sử mua hàng từ một sàn thương mại điện tử. Món đồ cà phê mà tôi mua đã cách đây hơn 3 năm. Vậy nhưng cũng chưa nói lên được điều gì vì tôi đã tập tành làm quen với bộ môn này từ trước. Ban đầu là dùng cà phê bột hoà tan, sau này đi làm mà ở ngay dưới sảnh có một quán cà phê chuyên rang hạt, hương thơm cháy khét của nó thôi thúc tôi chuyển sang cà phê phin sữa. Dần dần thôi không thêm sữa nữa thì thành đen đá. Cho đến bây giờ thì thứ cà phê tôi chơi đã "ở một vũ trụ" khác. Nếu còn nhớ, bạn có thể tìm thấy bài viết Review một số phương pháp pha chế cà phê mà tôi đã thưởng thức ở đây.

Tôi thích nhấm nháp một ly cà phê vào buổi sáng. Nếu như dậy sớm, nấu ăn rồi ăn sáng ở nhà, tranh thủ pha một cốc cà phê bằng phễu lọc. Mùi hương phảng phất từ khâu xay hạt cho đến khi chế nước vẫn chưa tắt, thôi thúc mình phải thật đều tay để ra được ly cà ngon nhất. Vào những buổi sáng chuyển mùa, trời se lạnh, ngồi xem tin tức, hớp một ngụm cà phê phải nói là nó đã... chữ a kéo dài.

Hoặc cũng có lúc tôi lại thích dùng một cốc capuchino. Sô cô la đắng quện với hương sữa béo luôn khiến mình phải ước rằng ngày mai hãy đến sớm hơn nữa đi. Nhưng công đoạn pha capuchino hơi cầu kỳ và tốn thời gian. Tôi không có máy pha cà phê điện, thứ tôi có đa phần là những chiếc máy hoạt động dựa trên cơ học, tức là cần có sức người. Nguyên lý hoạt động của chúng hết sức đơn giản, chỉ cần có nước nóng và hạt, vài thao tác bóp, nhấn... thì chỉ một lúc thôi là đã có cà phê để uống.

Ưu điểm của những chiếc máy như thế này là sự tiện dụng, nhỏ gọn, dễ mang theo, không cần cắm điện và hạn chế hỏng hóc về mặt điện tử, và giá cũng có vẻ "mềm" hơn nữa. Bù lại, phải rất kỳ công mới "chơi" được nó. Muốn ăn thì lăn vào bếp, bỏ thời gian ra nhiều hơn, điều chỉnh các thứ nhiều hơn, tốn sức nhiều hơn và phải dọn dẹp nhiều hơn nữa. Tuy vậy, nếu chịu khó, bạn vẫn có một ly cà chất lượng mà không hề thua kém bất kỳ cỗ máy đắt tiền nào.

Sau từng ấy năm, hạn chế của cách chơi này là có nhiều đồ lặt vặt, lỉnh kỉnh. Cũng không biết người khác cảm thấy như thế nào nữa vì khi bước chân vào giới cà phê, thì bạn đã vào vai một nhà "sưu tầm đồ cổ". Đồ thì nhiều mà cái gì cũng muốn, thành ra chẳng mấy chốc mà nhà nào cũng phải chưng nguyên một cái tủ để đựng đồ pha chế, linh kiện... Chẳng biết lúc nào sẽ dùng đến nữa nhưng kệ, thi thoảng cần là có mới đúng là châm ngôn của những người thợ săn chúng tôi.

Nếu pha ở nhà thì còn bày vẽ ra song rồi dọn dẹp, chứ mỗi khi cần đi ra ngoài thì ôi thôi! Phải mang theo cả đống thứ. Nào là cà phê, cân, kim, cối, khăn lau, rồi dụng cụ... Lúc pha lại hàng loạt thao tác cân đo đong đếm, xay hạt, nấu nước, pha chế, dọn dẹp... Nói chung là nghĩ đến mà mắc mệt. Nhưng kiểu gì thì kiểu vẫn phải làm, vẫn phải mang, vì thế mới có cà để mà uống.

Tôi có 2-3 cái túi dùng để đựng dụng cụ cần thiết mang ra ngoài. Tùy thuộc vào loại muốn uống mà dùng túi nào cho phù hợp. Còn không thì cứ nhét thẳng vào cái balo màu xanh ở đầu bài là tiện nhất. Đồ thì nhiều lắm nhưng đều có điểm chung là cần mang theo hạt, cân và cối. Chà, toàn những thứ chiếm diện tích và nặng nữa.

Vốn là một người thích sự gọn gàng. Chỉ vừa đủ chứ không nên thừa thãi. Tôi rất thích những món đồ chú trọng vào sự tiện lợi, đơn giản, không phức tạp và cầu kỳ. Nên đã nghĩ ra cách để làm sao để pha được cà phê nhanh nhất có thể. Ở nhà không nói, thích làm gì thì làm. Nhưng đi ra ngoài như đi chơi, đi về quê, đi công việc... thì việc pha cà phê nên đơn giản chỉ như pha một ấm trà.

Thực tế pha nhanh hay chậm phụ thuộc rất nhiều vào phương pháp. Nhớ lại "cỗ máy mini" Wacaco Nanopresso rất nhỏ gọn nhưng thao tác thì mệt thôi rồi. Tay cầm Flair Pro thì chất lượng đấy nhưng không thể xách cả vài cân đi đi lại lại được. Chiếc ấm Moka Pot cũng tiện đấy nhưng lại phải cần bếp đun. Chẳng lẽ đi hội thảo lại phải hỏi ban tổ chức rằng có bếp ga hay không 🤣. Vậy nên chiếc bình mà từ đầu tôi có nhắc đến là Pipamoka cũng đến từ nhà Wacaco.

Nguyên lý hoạt động của chiếc bình này hết sức đơn giản. Bình bằng inox cách nhiệt, bên trong có một ống nhựa để nhấc được ra khỏi bình. Người ra sẽ không nhấc hẳn ra từ trên mà phải xoáy, vì ống có gen nên khi càng xoáy, cái ống sẽ càng dâng lên cao. Ở trong ống là một hộp nhỏ đựng cà phê, đổ đầy cà phê vào bên trong đó, chế nước sôi vào bình rồi bỏ cái hộp vào trong từ từ cho nó chìm xuống. Đóng nắp lại rồi xoáy nhịp nhàng, nước sẽ xuyên qua chiếc hộp, từ trên xuống dưới để chiết xuất được ly cà thơm ngon. Về cảm nhận, Pipa có mùi vị giống với Pour Over đến 70-80%.

Với chiếc bình, chỉ mất 3-5 phút để có một cốc cà phê. Để không phải mang theo hạt, cân và cối, tôi đóng gói hạt xay sẵn vào từng gói nhỏ. Các sàn thương mại điện tử bán rất nhiều gói nhỏ đựng thực phẩm, đóng kín bằng máy hàn nhiệt, mua thêm một chiếc máy hàn nhiệt để đóng gói lại là được. Cách làm này có thể bảo quản được hương vị của cà phê sau khi xay ra trong thời gian đủ để trở về nhà.

Vậy là xong, trước khi ra khỏi nhà, xay hạt -> cho vào túi -> mang đi kèm với một cái cốc Pipa. Nếu cẩn thận hơn, bạn có thể mua một chiếc bình đun nước để không còn nỗi lo về ấm siêu tốc nữa. Nước thì chắc chắn chỗ nào cũng có rồi và bạn biết không, cà phê sẽ ngon hơn khi dùng nước khoáng.

Đấy là cách mà tôi mang cà lê la. Chỉ với một chiếc bình, một ít nước nóng cùng với thời gian chuẩn bị cà từ trước là có thể thưởng thức được cà phê mọi lúc mọi nơi rồi. Còn bạn thì sao? Làm cách nào để mang cà lê la?

Cao cấp
Hello

Bí mật ngăn xếp của Blog

Là một lập trình viên, bạn có tò mò về bí mật công nghệ hay những khoản nợ kỹ thuật về trang blog này? Tất cả bí mật sẽ được bật mí ngay bài viết dưới đây. Còn chờ đợi gì nữa, hãy bấm vào ngay!

Là một lập trình viên, bạn có tò mò về bí mật công nghệ hay những khoản nợ kỹ thuật về trang blog này? Tất cả bí mật sẽ được bật mí ngay bài viết dưới đây. Còn chờ đợi gì nữa, hãy bấm vào ngay!

Xem tất cả

Đăng ký nhận thông báo bài viết mới

hoặc
* Bản tin tổng hợp được gửi mỗi 1-2 tuần, huỷ bất cứ lúc nào.

Bình luận (0)

Nội dung bình luận...