Một tách cà phê mỗi ngày - Developer chơi Espresso như thế nào?

Một tách cà phê mỗi ngày - Developer chơi Espresso như thế nào?

Tin ngắn hàng ngày dành cho bạn
  • Hơn 1 tuần nay mình không đăng bài, không phải không có gì để viết mà đang tìm cách để phân phối nội dung có giá trị hơn trong thời đại AI đang bùng nổ mạnh mẽ như thế này.

    Như từ hồi đầu năm đã chia sẻ, số lượng người truy cập vào trang blog của mình đang dần ít đi. Khi xem thống kê, lượng người dùng trong 6 tháng đầu năm 2025 đã giảm 30% so với cùng kì năm ngoái, 15% so với 6 tháng cuối năm 2024. Như vậy một sự thật là người dùng đang rời bỏ dần đi. Nguyên nhân do đâu?

    Mình nghĩ lý do lớn nhất là thói quen của người dùng đã thay đổi. Họ tìm thấy blog chủ yếu qua các công cụ tìm kiếm, trong đó lớn nhất là Google. Gần 1/2 số lượng người dùng quay trở lại blog mà không cần thông qua bước tìm kiếm. Đó là một tín hiệu đáng mừng nhưng vẫn không đủ để tăng lượng người dùng mới. Chưa kể giờ đây, Google đã ra mắt tính năng AI Search Labs - tức là AI hiển thị luôn nội dung tổng hợp khi người dùng tìm kiếm, điều đó càng khiến cho khả năng người dùng truy cập vào trang web thấp hơn. Một điều thú vị là khi Search Labs được giới thiệu, thì các bài viết bằng tiếng Anh đã soán ngôi trong bảng xếp hạng truy cập nhiều nhất.

    Một bài viết của mình thường rất dài, có khi lên đến cả 2000 chữ. Mà để viết ra được một bài như thế tốn nhiều thời gian. Nhiều bài viết ra chẳng có ai đọc là điều bình thường. Mình biết và chấp nhận vì không phải ai cũng gặp phải vấn đề đang nói đến. Viết đối với mình như một cách để rèn luyện sự kiên nhẫn và cả tư duy. Viết ra mà giúp được cả ai đó là một điều tuyệt vời.

    Vậy nên mình đang nghĩ sẽ tập trung vào nội dung ngắn và trung bình để viết được nhiều hơn. Nội dung dài chỉ khi muốn viết chi tiết hoặc đi sâu về một chủ đề nào đó. Nên là đang tìm cách thiết kế lại trang blog. Mọi người cùng chờ nha 😄

    » Xem thêm
  • CloudFlare đã giới thiệu tính năng pay per crawl để tính phí cho mỗi lần AI "cào" dữ liệu trên trang web của bạn. Là sao ta 🤔?

    Mục đích của SEO là giúp các công cụ tìm kiếm nhìn thấy trang web. Khi người dùng tìm kiếm nội dung mà có liên quan thì nó hiển thị trang web của bạn ra kết quả tìm kiếm. Điều này gần như là đôi bên cùng có lợi khi Google giúp nhiều người biết đến trang web hơn, còn Google thì được nhiều người dùng hơn.

    Bây giờ cuộc chơi với các AI Agents thì lại khác. AI Agents phải chủ động đi tìm kiếm nguồn thông tin và tiện thể "cào" luôn dữ liệu của bạn về, rồi xào nấu hay làm gì đó mà chúng ta cũng chẳng thể biết được. Vậy đây gần như là cuộc chơi chỉ mang lại lợi ích cho 1 bên 🤔!?

    Nước đi của CloudFlare là bắt AI Agents phải trả tiền cho mỗi lần lấy dữ liệu từ trang web của bạn. Nếu không trả tiền thì tôi không cho ông đọc dữ liệu của tôi. Kiểu vậy. Hãy chờ thêm một thời gian nữa xem sao 🤓.

    » Xem thêm
  • Lúc khái niệm "Vibe Code" bùng nổ mình cũng tò và tìm hiểu xem nó là gì. Hoá ra là chỉ cách lập trình mới: Lập trình viên ra lệnh và để cho LLM tự viết mã. Sau đó là hàng loạt các bài viết nói về cách họ đã xây dựng ứng dụng mà không cần phải viết một dòng mã nào, hoặc 100% là do AI viết...

    Mình không có ý kiến gì vì mỗi người một sở thích. Nhưng nếu tiếp xúc với nhiều thông tin như vậy thì ít nhiều thế hệ lập trình viên mới sẽ "ám ảnh". Khi làm việc với ngôn ngữ lập trình, chúng ta đang tiếp xúc ở bề nổi rồi. Đằng sau đó còn nhiều lớp khác che giấu sự phức tạp. Ví dụ biết viết JavaScript nhưng có biết nó chạy như thế nào không 🤔? Trên thực tế bạn chẳng cần phải biết nó chạy như thế nào mà chỉ cần biết cú pháp là viết được chương trình chạy ngon ơ.

    LLMs giờ đây lại thêm một lớp ảo hoá cho việc viết mã. Tức là nơi chúng ta không cần trực tiếp viết mà là ra lệnh. Làm việc sẽ nhanh hơn nhưng khi gặp vấn đề thì nhiều khả năng phải vận dụng kiến thức của tầng thấp hơn để giải quyết.

    Mình dùng Cursor, nhưng tính năng thích nhất và dùng nhiều nhất là Autocomplete & Suggestions. Thi thoảng cũng dùng Agents để bảo nó viết tiếp đoạn mã đang dở, thường thì nó làm rất tốt. Hoặc khi gặp lỗi thì hỏi, có lúc giải quyết được, lúc thì không. Nhìn chung nó đang làm thay nhiệm vụ của Google & Stack Overflow, giúp tiết kiệm thời gian 😆

    LLMs như một cuốn bách khoa toàn thư rất khủng khiếp. Hỏi gì cũng biết, cũng trả lời được nhưng có một sự thật là nó chỉ là mô hình đoán chữ (đoán tokens). Thế nên nếu vấn đề phổ biến thì nó sẽ làm rất tốt, nhưng vấn đề ít phổ biến hơn thì nó lại rất tệ, hoặc thậm chí là đưa ra thông tin sai lệch, nhiễu... Tóm lại, cần phải biết cách khai thác thông tin, mà để biết thì buộc người dùng phải có một lượng kiến thức nhất định, tránh rơi vào cái bẫy thiên kiến uy quyền (tin tưởng tuyệt đối vào ai đó) hoặc thiên kiến xác nhận (xác nhận niềm tin sẵn có bằng cách chỉ tìm bằng chứng xác nhận niềm tin đó).

    Tại thấy bài viết này nên lại nổi hứng viết vài dòng 🤓 Why I'm Dialing Back My LLM Usage

    » Xem thêm

Vấn đề

Từ ngày tập trung vào làm OpenNotas, tôi mới chợt để ý rằng nhờ có những ly cà phê nạp vào hàng ngày mà mình mới có sức để làm việc "trâu" như thế này. Phải khá lâu rồi mới có lại cái cảm giác làm ngày làm đêm đêm mà ít nhiều không cảm thấy mệt mỏi như thế này.

Làm cũng đã nhiều, viết cũng đã nhiều, chỉ duy nhất có thú chơi cà phê là chưa thấy nói nhiều. Mang tiếng là một blog lập trình nhưng bên cạnh đó tôi vẫn thêm thắt vào những câu chuyện đời thường của mình. Nói đến đây thì tự dưng lại nhớ về nguồn gốc của cái tên 2coffee.dev - một cái tên mà mình phải mất bao nhiêu thời gian để nghĩ ra.

Ban đầu mục đích tạo ra sân chơi để cho mình viết vẫn chưa rõ ràng. Khi đó tôi chỉ đang mường tượng viết theo kiểu về một cái gì đó là chuyên môn của mình. Nghĩ trên thực tế, tôi có kiến thức về JavaScript/Node.js nên có thể tập trung vào các chủ đề này.

Quả đúng như vậy, tiền thân của 2coffee.dev có cái tên là ecmastacks, một cái tên rất đậm chất "kỹ thuật", chuyên về chủ đề của JavaScript. Sau đó, tư tưởng thay đổi dần, tôi nhận ra mình không chỉ còn muốn viết về kỹ thuật nữa, mà cốt là phải truyền được kinh nghiệm của bản thân hoặc cảm hứng cho người đọc. Đặc biệt là các bạn trẻ với đầy nhiệt huyết khi mới vào nghề. Làm như thế mới tạo ra được sức hút, hay chí ít là sự khác biệt với nhiều trang blog đã có trước đó.

"2" là từ lái của "Hi", "dev" là chỉ lập trình viên. "Xin chào, một tách cà phê dành cho tất cả lập trình viên đây!" - Đó dường như là điều mà tôi muốn truyền đạt đến mọi người trong một cái tên. Đơn giản thế điều đó làm tôi phải suy nghĩ cả hàng tuần trời. Thậm chí ngay cả khi chốt được rồi, vẫn hoang mang liệu lựa chọn đó có là đúng đắn, vì cái tên cũng khá là quái dị. Ít thấy một tên miền nào mà lại bắt đầu bằng một con số.

Nói một hồi dài thì lại quay về chủ đề cà phê. Nếu như cần một thức uống gì đó "cực" mạnh, chỉ cần một ngụm thôi cũng đủ kích hoạt cơn địa chấn trong người bạn thì còn gì có thể làm được bằng Espresso nữa chứ.

Hương vị của nước Ý

Espresso

Espresso là một phương pháp rang và pha chế cà phê có nguồn gốc từ Ý, trong đó một lượng nhỏ nước sôi gần như bị đè nén dưới áp lực qua hạt cà phê nghiền, hay còn gọi là áp suất nước xuyên qua lớp cà phê, thông thường phải đạt đến 9bar.

Vì lẽ đó, để chơi được Espresso buộc chúng ta phải cần đến dụng cụ chuyên dụng để có thể tạo ra được áp suất đủ lớn. Khi nhắc đến Espresso, chúng ta thường nghĩ đến những chiếc máy pha chế đồ sộ được đặt trong các quán, nhà hàng, với những người pha chế liên tục, trông rất chuyên nghiệp. Họ múc cà phê, đổ vào chiếc máy xay công suất lớn, cho cà chạy xuống một cái rổ gắn tay cầm rồi dùng một cục gì đó nén "bụp" một cái xuống, lúc này lớp cà đã bằng phẳng trong rổ và trông như một chiếc bánh bị mắc kẹt, gắn vào máy cái là cà phê chảy ra từ từ trông rất đẹp mắt. Có lẽ vì thế mà tôi đã nghĩ chơi Espresso khá tốn kém, vì tiền đâu mà mua được máy cơ chứ.

Nhưng câu chuyện đã tiếp tục vì chơi Espresso không nhất thiết phải có tiền mua những chiếc máy pha đắt tiền, mà hoàn toàn có thể chơi một cách thủ công qua nhưng dụng cụ "cơ học". Một trong số công cụ mà tôi đang chơi có tên là Picopresso của nhà Wacaco.

Chơi Espresso bằng máy pha cà phê cầm tay của Wacaco

Chơi Espresso bằng máy pha cà phê cầm tay của Wacaco

Wacaco Picopresso là dụng cụ pha Espresso nhỏ gọn và chuyên nghiệp nhất của Wacaco. Nó nhỏ gọn chỉ bằng một chiếc cốc uống nước hàng ngày, hoạt động theo cơ chế sử dụng một Pit-tông ấn vào liên tục để tạo áp suất xuyên qua lớp cà phê.

Cà phê cho ra từ Pico vẫn đảm bảo đủ 3 lớp đặc trưng của Espresso. Lớp crema béo ngậy, lớp giữa có hạt hạt li ti chìm dần xuống tạo nên một lớp đáy trông chắc chắn. Khi uống, ban đầu cho một mùi thơm đặc trưng của loại hạt pha chế, sau đó bạn sẽ nhanh chóng cảm nhận được vị đắng và chua nhẹ trong khoang miệng. Và khi nuốt để lại một hậu vị ngọt mà bạn sẽ ngay lập tức muốn nhấp thêm một ngụm nữa.

Có rất nhiều cảm xúc khi lần đầu tiên chạm tay vào chiếc máy này. Trên thực tế, lần đầu chơi Picopresso của tôi diễn ra không được thuận lợi cho lắm. Nếu có máy pha chuyên nghiệp, thứ duy nhất bạn cần quan tâm đến đó là có đủ cà phê để chơi hay không, nhưng đối với Picopresso, bạn cần phải kiên nhẫn và kiếm soát được nhiều thứ hơn thế.

Cụ thể, chúng ta cần kiểm soát được loại hạt nào đang sử dụng, kích cỡ hạt xay ra, mức độ nén của cà phê, nhiệt độ nước và cả lực/tần suất bóp.

Không có công thức nào là chuẩn cho Wacaco, vì thế bạn cần đi lên bằng chính kinh nghiệm của mình sau nhiều lần thất bại. Trong vai một người chơi Picopresso nhiều năm về trước thì tôi có một vài lời khuyên cho người mới như sau.

Thứ nhất, Wacaco khá nhạy cảm với cỡ xay và mức độ nén. Vì nếu cỡ xay hoặc mức độ nén không đạt, bạn có thể bóp ra một ly cà quá nhanh hoặc quá chậm, làm ảnh hưởng rất nhiều đến chất lượng của thành phẩm. Pico yêu cầu một cỡ xay khá mịn, đòi hỏi phải có một chiếc cối cũng tương đối tốt. Cối xay tốt sẽ xay ra được nhiều kích cỡ hạt và giữ được sự ổn định xuyên suốt. Ví dụ tôi đang sử dụng chiếc cối 1Zpresso K+ - dòng chuyên dụng cho Espresso. Và nếu dùng K+, cỡ xay cho Pico sẽ dao động trong khoảng từ 2.9 -> 3.1.

Dao động bởi vì còn phụ thuộc vào loại cà mà bạn đang sử dụng. Ví dụ cỡ rang khuyến nghị cho Espresso là Medium, thì đối với Robuta sẽ xay "thô" hơn Arabica một chút. Thông thường, tôi sẽ sử dụng cỡ 3.0 cho Arabica và 3.1 -> 3.2 cho Rubusta. Sở dĩ phải nâng lên bởi vì dòng Robusta thường tạo ra áp suất rất lớn, nếu xay mịn quá, bạn không thể nào bóp được Pico.

Vẫn có nhiều người chơi Espresso trên các hạt có mức rang sáng. Thú thật, việc kiểm soát được chất lượng đối với cách chơi này trên Pico là rất khó. Thú thật, tôi chưa từng tạo ra được shot pha thành công nào với mức rang này trên Pico cả. Vì thế chẳng có kinh nghiệm nào được nêu ra. Nếu bạn là người chơi thành công, hy vọng hãy để lại kinh nghiệm của mình xuống dưới phần bình luận.

Mặc định, rổ cà của Pico được khuyến nghị chứa được 18g cà. Hãy bắt đầu mới con số đó. Chỉ cần nén cà theo hướng dẫn, qua các lần pha, bạn sẽ rút ra được nhiều kinh nghiệm cho mình. Ví dụ nếu cảm thấy lực nén chưa đủ, hãy tăng thêm trọng lượng, và ngược lại. Vì hạt được rang càng đậm thường sẽ có khối lượng thấp hơn hạt rang vừa, trong khi thể tích của chúng lại tương đồng với nhau.

Hãy tráng lòng Pico qua nước sôi trước khi pha chế. Chế nước sôi vào và thực hiện một vài cú bóp đầu để nước nóng được xuyên qua máy nén và làm nóng cả bên trong, hạn chế thất thoát nhiệt trong quá trình chiết suất. Hãy bóp thật đều tay với tần suất mỗi 1s.

Nếu trong quá tình bóp, cảm thấy cà phê ra nhanh quá, tức là độ nén chưa đủ, ít cà hoặc nước chưa đủ độ. Ngược lại, không thể bóp được hoặc cần phải dùng lực nhiều tức là độ nén đang quá chặt, cần phải xay thô hơn hoặc giảm lượng cà phê xuống.

Tôi đã uống Espresso như vậy trong một khoảng thời gian dài, đến mức không thể uống được cà phê ngoài quán. Nói như vậy không phải là có ý chê bai gì cả, mà đơn giản chỉ vì đã quá quen với mùi vị thường ngày. Khi chuyển sang thưởng thức cà phê ở một nơi khác, cơ thể sẽ sinh ra sự so sánh không đáng có. Nhưng cà nào thì cũng là cà, chỉ cần hợp khẩu vị thì có lý do gì để mà không uống chứ!

Tổng kết

Picopresso là một dụng cụ tuyệt vời để bạn có thể nhanh chóng thưởng thức một ly cà phê Espresso tại gia. Nó cũng rất tuyệt để mang theo bên mình khi bạn cần di chuyển hoặc công tác. Điểm cộng là thế, Pico vẫn có khá nhiều nhược điểm, chí mạng nhất đó là khó khăn trong việc kiểm soát chất lượng của cà phê đầu ra - tức là trăm shot đều như một. Gần 1 năm trước, tôi đã chuyển sang một chiếc máy "cao cấp" hơn và hy vọng có thể chia sẻ nó với bạn đọc trong các bài viết sắp tới.

Cao cấp
Hello

Tôi & khao khát "chơi chữ"

Bạn đã thử viết? Và rồi thất bại hoặc chưa ưng ý? Tại 2coffee.dev chúng tôi đã có quãng thời gian chật vật với công việc viết. Đừng nản chí, vì giờ đây chúng tôi đã có cách giúp bạn. Hãy bấm vào để trở thành hội viên ngay!

Bạn đã thử viết? Và rồi thất bại hoặc chưa ưng ý? Tại 2coffee.dev chúng tôi đã có quãng thời gian chật vật với công việc viết. Đừng nản chí, vì giờ đây chúng tôi đã có cách giúp bạn. Hãy bấm vào để trở thành hội viên ngay!

Xem tất cả

Đăng ký nhận thông báo bài viết mới

hoặc
* Bản tin tổng hợp được gửi mỗi 1-2 tuần, huỷ bất cứ lúc nào.

Bình luận (0)

Nội dung bình luận...